Thứ Hai, 2 tháng 3, 2015

Nhật Ký Đất Phật: phần I: Cơ Duyên

Tháng 4 năm 2013, tôi gặp một cơ duyên lớn khi diện kiến đức ngài Ahbay Rinpoche, 1 tu sỹ đạo Mũ Vàng Gelupa tại nhà của một trong những vị tín nữ sùng đạo bậc nhất , cô Thanh Hiên. Sự đón tiếp chân thành của ngài Ahbay dành cho tôi và gia đình một lần nữa khơi gợi sự mê hoặc và tò mò của tôi đối với Mật Tông kể từ khi tôi gieo duyên với người thầy đầu tiên tại Đà Lạt, sư cô Thích Nữ Hạnh Nhẫn-trụ trì chùa Tâm Ấn. Tôi may mắn được ngài Ahbay yêu quý, giữ lại bên ngài rất lâu để trò chuyện. Trong quãng thời gian Thầy ở tại Việt Nam, gần như ngày nào tôi cũng cố gắng lên gặp thầy tại quận 9, trò chuyện, cười đùa và cùng Thầy tính toán một số công việc liên quan đến Tu Viện của Thầy tại Bangalore. Trước khi về nước, Thầy hỏi tôi có muốn qua thăm Thầy tại Nam Ấn hay không? Tôi lúc đó dù rất ấm áp trước lời mời của Thầy vẫn chỉ có thể trả lời cho qua loa đồng thời nói rõ với Thầy những khó khăn của tôi tại Việt Nam. Trước những khó khăn đó, tôi đoan chắc sẽ khó có thể tốn nhiều tiền để thăm Thầy tại Ấn Độ. Ngài Ahbay chờ tôi nói xong, trước cười sau nghiêm nghị bảo tôi rằng "Chỉ cần con muốn đi học Pháp là có thể, hãy cầu xin Chư Phật thành toàn cho con. Tại Ấn Độ, Thầy cũng sẽ cầu nguyện giúp con". Không biết do cơ duyên của Thầy Ahbay hay lời cầu xin của tôi được thành toàn, tháng 12/2014 tôi có cơ hội sang Ấn Độ làm việc, thế là hành trình đến đất Phật bắt đầu.
*** Nói thêm về đức ngài Ahbay:

Lama Ahbay Tulku Rinpoche Jigme Thupten Tendar là người Tây Tạng, sinh năm 1973 ở Darjeeling, Ấn Độ. Trong lịch Tây Tạng ngày sinh của ông được xem là ngày tốt lành, "ngày với mười điềm tốt".Năm 9 tuổi, ông bắt đầu sự nghiệp tu hành của mình với đức Ngài Ling Rinpoche (Thầy, giám hộ của đức ngài Đạt Lai Lạt Ma đời thứ 14), được Ngài Ling ban cho tên Thupten Tendar. Khi được 11 tuổi, ngài Ahbay chính thức được đức Đạt Lai Lạt Ma đời thứ 14 xác nhận đây là hóa thân của vị ẩn sĩ Lama Lobsang Tenzin. Chính vì thế, ngài Ahbay tiếp tục nhận lãnh trách nhiệm quản lý cũng như đào tạo thế hệ tăng ni tiếp theo tại tu viện của ngài Lobsang Tenzin, Tây Tạng. Một năm sau đó, ngài được tấn phong Tulku tại tu viện Gaden Jangtse. Năm 17 tuổi, ngài bắt đầu tham gia các cuộc tranh luận Phật giáo trong hệ thống Tăng đoàn Mật Thừa. Chỉ 6 năm sau, ngài hoàn tất chương trình cũng như tham gia biện luận vấn đề Trung Đạo (Madhyamika), những kiến thức mà những vị tăng bình thường chỉ có thể hoàn tất sau tuổi 30. Từ 25 tuổi ông bắt đầu tiếp cận, hoàn tất các chương trình học cao siêu nằm trong "5 luận điển Phật học lớn" của Mật thừa Tây Tạng.Hiện nay Ngài có hàng ngàn đệ tử trải khắp Châu Âu, Mỹ, Trung Quốc, Ấn Độ, Tây Tạng, Nhật Bản...Ngàu thường xuyên được thỉnh giảng tại các nước Châu Âu và Mỹ. Khi tác giả đang viết bài blog này thì ngài đã bắt đầu sang Mahatan, Mỹ để giảng pháp về đức Tara cho Phật tử tại đó.

Tôi được công ty tài trợ vé máy bay, lượt đi và về đều của hãng Air Asia. Hành trình là TP. Hồ Chí Minh đến Bangkok, quá cảnh 10 tiếng sau đó khởi hành đi Nam Ấn, bang Bangalore (Bangaluru). Tôi lưu ý một ít kinh nghiệm khi chọn chuyến bay cho các chuyến hành hương như sau:
- Bạn nên lên kế hoạch thật sớm để có được giá vé máy bay rẻ
- Thông thường các chuyến hành hương, khách đi sẽ có nhu cầu mua rất nhiều đồ hay thỉnh tượng Phật về Việt Nam (nhất là các vị mới đi lần đầu tiên). Nếu có thể đừng mua vé hãng hàng không giá rẻ vì sẽ bị hạn chế hành lý ký gửi, không cho mua thêm nên cực kỳ bất lợi. Thay vào việc mua vé giá rẻ, hãy chọn 1 hãng hàng không bình thường kiểu như Vietnam Airline nhưng lại lên kế hoạch dài từ trước, như vậy giá vé vẫn rẻ mà được mua thêm hành lý ký gửi với giá rẻ hơn. Ví dụ như hãng hàng không giá rẻ Air Asia của tôi, giá vé mà công ty tôi mua không thật sự rẻ hơn so với các hãng khác, tuy nhiên hành lý ký gửi chỉ có 30kg, xách tay 6kg mà không được mua thêm khối lượng ký gửi. Nếu tôi bị đem hành lý dư số ký quy định thì chỉ có thể nộp phạt tại sân bay với giá cắt cổ mà thôi.

15h30 chiều, tôi hạ cánh xuống sân bay Bangkok, Thái Lan, một trong những sân bay lớn và rất đẹp của khu vực. Sân bay chia các khu vực theo A,B,C,D,F,E thành 2 hướng là Đông và Tây, các bảng hướng dẫn và sơ đồ có khắp nơi trong sân bay nên các bạn khá dễ dàng tìm hướng đi. Vì sân bay này rất lớn nên các bạn cần lưu ý khi check in nên trừ hao thời gian di chuyển. Bản thân tác giả phải đi từ nơi check in đến cổng ra máy bay đoạn đường dài gần 1km, rất xa. Sân bay bố trí ghế dài nghỉ ngơi khá thoải mái. Các bạn khi quá cảnh lâu tại đây có thể ngủ trực tiếp hoặc sử dụng túi ngủ để ngủ trên ghế này.
Ghế nghĩ ngơi sân bay Bangkok
Cũng lưu ý là khu vực đặt ghế cũng như số lượng ghế thế này không nhiều nên nếu bạn muốn có giấc ngủ ngon thì nên tranh thủ tìm ghế ngay sau khi xuống sân bay. Tôi không thể chỉ cặn kẽ bạn phải tìm ghế nơi nào qua bài viết, nhưng tôi gợi ý rằng, một trong những khu vực nhiều ghế nhất là phía sau khu check an ninh quá cảnh của sân bay, khu E bờ đông. Bạn có thể hỏi hoặc đưa tấm hình này cho các bàn hướng dẫn tại sân bay, nhân viên sân bay khá nhiệt tình sẽ hướng dẫn bạn cụ thể. 
Giá ăn uống dịch vụ tại sân bay Bangkok không quá mắc trong khu vực nhưng là quá mắc so với tôi. Một bữa cơm đúng kiểu Thái cho 3 người ăn no, có kèm nước uống, tráng miệng vào khoảng 800 ngàn đồng tiền Việt. Nếu bạn muốn mua sắm tại các cửa hàng miễn thuế (duty free) thì có thể an tâm là hàng thật bởi họ kiểm soát đầu vào rất kỹ, số lượng cũng như chủng loại phong phú. Tôi nhận thấy nước hoa tại đây có thể rẻ hơn từ 300.000 VNĐ đến 700.000 VNĐ so với mua tại các trung tâm thương mại lớn tại Việt Nam..

Sau quá cảnh 10h đồng hồ, tôi bắt đầu làm thủ tục check in lên máy bay, tiếp tục chặng bay Bangkok tới Bangaluru (Bangalore), Nam Ấn Độ. 
Chỉ sau hơn 2h đồng hồ, tôi đáp xuống sân bay quốc tế Bengaluru (Bangalore) tại Devahanalli, cách trung tâm thành phố Bangalore 40km. Một điều lưu ý khi đến sân bay Ấn Độ, các bạn phải khai báo nhập cảnh với hải quan sân bay, mẫu giấy khai báo được các nhân viên sân bay phát ngay tại cửa ra máy bay khi bạn rời khỏi máy bay (có khi tiếp viên sẽ phát ngay trên máy bay). Tổng cộng có 2 form giấy mà các bạn phải khai báo, một cho an ninh sân bay và một cho hải quan. Mẫu khai báo an ninh thì có sẵn tại các quầy thủ tục check out nhưng mẫu hải quan thì chả hiểu sao lại hiếm như thế. Nhiều người không biết nên từ chối nhận form mà tiếp viên hay nhân viên sân bay đưa nên đến khi ra làm thủ tục thì phải loay hoay rất vất rả để tìm form khai báo hải quan. Nhân viên sân bay, an ninh tương đối niềm nở nhưng bọn hải quan thì khó chịu và rất hánh dịch (kiểu như Tân Sơn Nhất Việt Nam vậy). Gần như 100% nhân viên có thể nói tiếng Anh và tôi cá là 90% các bạn không nghe được thứ tiếng Anh của họ. Họ nói nhanh, gom chữ rất ngắn và luôn kèm theo giọng có chữ "R" rất khó nghe. Kiểu như "Quờ Re Ra Ru Phờ Rom? (Where are you from?" cực kỳ khó chịu. 
Tại sân bay có các quầy đổi tiền, các bạn nên đổi ít tiền USD sang tiền Rupee Ấn để tiện chi trả. Người Ấn dùng USD, Rupee Ấn song song nên cũng tiện, chỉ là nếu bạn trả bằng USD họ hay làm tròn số nên mình thiệt hại không ít. Ví dụ mua cuốn sách giá 1.3 USD thì họ tròn luôn 1.5 USD. 

Sau khi hoàn tất thủ tục tôi rời sân bay di chuyển đến "Khu Vực Tị Nạn của người Tây Tạng (Tibetan Camp) tại Karnakarta, cách sân bay 264km. Trước khi lên đường sang đây, tôi có email nhờ Thầy Ahbay giúp tôi đặt xe đón tại sân bay, thật không ngờ khi vừa ra khỏi sân bay đã thấy Ngài tươi cười, đích thân đi cùng xe đến đón tôi tại sân bay. Ngài đã đến đây sớm và chờ tôi hơn 2h do tôi thất lạc hành lý. Điều này làm tôi rất bất ngờ và ấm áp trước sự nhiệt tình của ngài. Tôi và ngài lên xe bắt đầu chuyến hành trình về Karnakarta, bắt đầu do chuyến hành trình cầu Pháp, học Pháp và ngộ Pháp nơi đất Phật. 


2 nhận xét: